3.4.11

CHÚA NHẬT IV MÙA CHAY


Tôi đọc được 1 câu chuyện trên internet thế này: Có một người cha nghèo đã nổi giận trách mắng đứa con gái 5 tuổi của mình khi thấy đứa bé cắt cuộn giấy quý ra thành từng mảnh nhỏ chỉ để trang trí một cái hộp giấy. Sáng sớm hôm sau, đứa con gái nhỏ mang hộp quà đến và nói: “Bố ơi, con tặng Bố nhân ngày sinh nhật”. Người cha cảm thấy bối rối vì cơn giận dữ của mình tối hôm trước. Nhưng ngay sau đó, cơn giận dữ lại bùng lên khi ông mở ra, thấy cái hộp trống rỗng. Ông la mắng con gái lần nữa. Nhưng đứa con gái nhỏ ngước nhìn người cha, nước mắt rưng rưng, thưa: “Bố ơi, đó đâu phải là cái hộp rỗng đâu. Con đã thổi đầy những nụ hôn vào hộp để tặng Bố mà”. Người cha chợt giật mình. Ông vòng tay ôm lấy đứa con gái nhỏ như cầu xin ơn tha thứ. Ông sáng mắt nhưng chỉ thấy cắt cuộn giấy là phí tiền, chứ không thấy công lao của đứa con. Ông sáng mắt, nhưng chỉ thấy hộp quà trống rỗng mà không nhận ra được những nụ hôn hiếu thảo của con mình.

Trong Bài đọc I: Chúa sai tiên tri Samuel đi đến nhà Isai, để tấn phong một người con trai ông lên làm vua. Thấy Eliab với dáng vẻ cao lớn, Samuel nghĩ rằng đây chính là người mà Chúa muốn chọn. Nhưng Chúa bảo đừng trông diện mạo bên ngoài, Chúa không nhìn theo kiểu người phàm: người phàm chỉ thấy điều mắt thấy, còn Chúa thì thấy tận cõi lòng.

Bài Tin Mừng hôm nay kể câu chuyện đời của anh mù từ thuở mới sinh. Anh không chỉ được sáng con mắt thể lý để nhìn thấy mọi vật, mà quan trọng hơn, từ nay, anh được sáng con mắt đức tin để nhìn ra ông Giêsu là Thiên Chúa và tin vào Người.

Và như thế, Lời Chúa gởi đến cho chúng ta một sứ điệp kép thật rõ ràng: Chúa Giêsu chính là “nguồn sáng thật”, ai đến với Chúa sẽ được nhận ra sự thật về Chúa, về chính mình và về tha nhân; và rồi con người cần vượt thắng những gian lao vất vả thì mới có thể tới được với “nguồn sáng thật” là chính Chúa Giêsu Kitô

Vậy thì vấn đề là “con mắt đức tin” của chúng ta đang sáng hay đang mù? Nếu như chúng ta có đôi mắt sáng thì chúng ta sẽ nhìn ra được:

- Sự thật về Chúa là cha yêu thương và là Đấng chúng ta phải hết lòng tôn thờ. - Sự thật về chính mình là con người mỏng dòn yếu đuối, cần được Chúa tha thứ và cần sự trợ giúp của mọi người. - Sự thật về tha nhân là anh chị em của mình và phải hết lòng yêu thương như Chúa đã yêu thương.

Nhưng trong thực tế của cuộc sống, nếu nghiêm túc vào cuộc đời mình, có lẽ chúng ta sẽ thấy rằng không phải lúc nào chúng ta cũng có đôi mắt sáng, bởi vì lắm lúc đôi mắt đức tin của mình bị mù, hoặc bị mờ, hoặc là loạn thị…:

- Khi không nhận ra sự hiện diện của Thiên Chúa trong cuộc đời của mình, nơi Giáo Hội, nơi tha nhân… khi thấy cuộc đời mình chỉ toàn đắng cay, khi thấy mình đơn độc lẻ loi trong cuộc trần này, mà chẳng thấy bóng dáng cũng như bàn tay của Thiên Chúa, sự đỡ nâng của Giáo hội và sự trợ giúp của anh chị em xung quanh mình. - Khi không thấy những giới hạn, những khuyết điểm, những lỗi lầm, những sai trái của mình để biết sống khiêm nhu đơn thành hơn… mà chỉ thích thấy những tiêu cực, những khuyết điểm của tha nhân để chỉ trích, chê bai, coi thường và khi dể họ. - Khi chỉ thấy được những nhu cầu, quyền lợi của mình, mà không thấy được những hoàn cảnh, tâm tư, danh dự và nguyện vọng của tha nhân, thế nên nhiều lần cư xử thiếu tế nhị, thiếu khoan dung với mọi người, qua việc nói hành nói xấu, lặp đi lặp lại những lời đồn thổi tai hại cho anh chị em mình.

Trong Mùa Chay thánh này, bằng cầu nguyện, bằng an chay hãm mình, và bằng làm phúc bố thí, chúng ta hãy xin Chúa chữa lành đôi mắt đức tin, để chúng ta được nhìn thấy và thấy thật rõ, thật trung thực, thật chính xác: thấy mình thì nhỏ bé, thấy Chúa thì bao la, thấy anh chị em của mình thật là dễ thương, dễ mến.