2.11.10

CHÚA NHẬT XXXI TN - C - CHÁNH TOÀ

CHÚA NHẬT XXXI TN - C - CHÁNH TOÀ
LEO LÊN VÀ LEO XUỐNG

1. Bài Tin Mừng CN 31 TN hôm nay thuật lại một câu chuyện thật là ngộ nghĩnh: một người lùn nhưng giàu có, quyền lực và mang tiếng là “tội lỗi” đã tìm và gặp Đấng đem lại ơn cứu độ cho con người. Ngộ nghĩnh không phải ở mục đích của cuộc gặp gỡ, nhưng là ở cách thực hiện cuộc gặp gỡ đó. Vì là người giàu có và quyền lực, nên Giakêu có thể thực hiện cuộc gặp gỡ Chúa Giêsu bằng 1 cách khác, ví dụ như nhờ người mời Chúa Giêsu đến dùng bữa tại nhà mình, vừa ấm cúng lại vừa thân mật, mà chẳng mất mặt vì hình thể thấp bé của mình. Nhưng ông đã không làm vậy, thế nên mới có chuyện ngộ nghĩnh là ông như 1 đứa trẻ, trèo lên cây sung chỉ để… “nhìn xem” Chúa Giêsu mà thôi!
2. Xem chừng như việc Giakêu đến gặp Chúa là do ông chủ động, nhưng kỳ thực, Chúa Giêsu mới là người chủ động đến gặp Giakêu “Con người tìm đến và cứu chữa những gì đã hư mất” (Lc 19, 10). Bởi lẽ, trong khi Giakêu chỉ muốn “nhìn xem Chúa Giêsu”, còn Chúa Giêsu lại muốn “lưu lại nhà” của ông! Thật vậy, Thiên Chúa luôn là người “mở lời” với con người, Thiên Chúa luôn là Đấng đưa ra sáng kiến trong việc cứu độ nhân loại. Việc gặp gỡ Chúa Giêsu đã đem đến cho ông một ân huệ lớn lao, hơn cả tiền bạc vật chất, đó là ơn cứu độ. Và khi đã “gặp gỡ Đức Kitô”, đã lãnh nhận ơn cứu độ, thì Giakêu được “biến đổi cuộc đời mình”, để sống công bình và bác ái hơn.
3. Để có thể “nhìn xem Chúa Giêsu là người thế nào”, Giakêu cần phải leo lên. Leo lên là đưa mình lên tầm cao, vượt lên khỏi chỗ đứng của mình. Phải lên cao để vượt qua khỏi những tự ái, những kiêu căng, những ham hố vật chất thấp hèn, những ràng buộc do danh dự và quyền hành, thậm chí cả những kiến thức mà mình đang thủ đắc để có thể “nhìn xem” Chúa Giêsu. Leo lên như Giakêu là chấp nhận vượt lên trên thực tại của chính tâm hồn mình. Khi leo lên để nhìn xem Chúa Giêsu thì cũng chính là lúc nhận chúng ta nhận ra được con người thật của mình.
4. Nhưng sau khi đã “leo lên” thì phải “leo xuống”. Có nhiều người chỉ thích “leo lên” để thấy Chúa thôi, nhưng thấy Chúa chưa phải là tất cả. Còn phải biết “leo xuống” để có thể gặp gỡ được Người. Bởi vì Chúa Giêsu không gặp gỡ con người ở đâu xa xôi, mà ở ngay trong chính tâm hồn của mỗi người, ngay trong từng phút giây hiện tại, ngay trong chính môi trường sống của chúng ta. Giakêu phải leo xuống để Chúa có “lưu lại” trong nhà của ông, trong tâm hồn của ông, và nhờ vậy, ông mới được hưởng ơn cứu độ, được đón nhận cuộc sống mới.
5. Nếu Giakêu là đại diện cho những người chưa biết Chúa, những người đang sống trong tội lỗi do thiếu công bình và không sống bác ái, thì trong xã hội chúng ta, có lẽ còn rất nhiều Giakêu của thời nay. Những Giakêu đang quản lý của cải chung của xã hội mà tiêu xài như của cá nhân mình. Những Giakêu mua bán đổi chác tài nguyên của đất nước để làm lợi cho một nhóm nhỏ mà quên đi trách nhiệm công bình và bác ái với thế hệ tương lai. Những Giakêu dùng quyền lực để làm giàu có bất chính. Chúng ta cầu xin Chúa cho những Giakêu của thời nay biết bắt chước Giakêu thời xưa: biết leo lên khỏi những ham hố vật chất, những đam mê quyền hành, những toan tính tư lợi, để có thể “nhìn thấy Chúa”, để có thể nghe được tiếng Chúa gọi; và biết “leo xuống” để đón Chúa vào cuộc đời mình… hầu có thể gặp gỡ được Chúa và được ơn biến đổi để sống công bình và bác ái hơn.
6. Còn với chúng ta, có lẽ cũng không ít lần chúng ta là Giakêu, nhưng xin hãy là Giakêu sau khi đã gặp được Chúa Giêsu: biết sống công bình với mọi người và biết quảng đại chia sẻ với anh chị em túng nghèo chung quanh mình. Muốn được như thế, chắc là chúng cũng phải biết “leo lên” để thấy Chúa và thấy chính mình, đồng thời cũng biết “leo xuống” để đón Chúa và trong cuộc đời chúng ta, nhờ vậy chúng ta gặp gỡ được Chúa, đón nhận ơn cứu độ và được biến đổi thành con người mới. Amen.