24.1.11

CHÚA NHẬT III THƯỜNG NIÊN - A

CHÚA NHẬT III THƯỜNG NIÊN - A - CHÁNH TOÀ - 2011

Trong bài Tin Mừng chúng ta vừa nghe hôm nay, thánh Mátthêu cho chúng ta thấy Chúa Giêsu đã làm ứng nghiệm lời tiên tri Isaia trong Bài đọc I: "Dân chúng đi trong tối tăm đã thấy một ánh sáng vĩ đại, và một ánh sáng đã chiếu soi trên dân ở vùng bóng tối sự chết."

Một ngày kia Mẹ Têrêsa Calcutta đến Melbourne, Australia. Mẹ đi thăm một người nghèo không ai biết đến. Ông này sống trong một căn phòng rất tồi tệ, đồ đạc dơ bẩn ngổn ngang. Phòng thì không có cửa sổ mà cũng chẳng có một bóng đèn, rất tối tăm. Mẹ Têrêsa bắt tay vào thu dọn đồ đạc. Ông gắt lên: “Cứ để yên mọi thứ cho tôi”. Nhưng Mẹ vẫn cứ tiếp tục dọn dẹp. Sau khi mọi thứ đã ngăn nắp, Mẹ Têrêsa tìm thấy một chiếc đèn ở một góc phòng. Đèn bám đầy bụi, chứng tỏ lâu lắm rồi không ai đụng đến nó. Mẹ lau chùi sạch sẽ rồi hỏi:
- Sao lâu nay ông không thắp đèn lên?
- Thắp làm chi. Có ai đến thăm tôi đâu. Tôi đâu cần thấy mặt ai.
- Thế ông có hứa sẽ thắp đèn lên khi một nữ tu của tôi đến thăm ông không?
- Vâng, nếu tôi nghe có tiếng ai đến thì tôi sẽ thắp đèn lên.

Từ đó, mỗi ngày, hai nữ tu của Mẹ Têrêsa đều đến thăm ông và giúp đỡ ông. Một hôm ông nói với một trong hai nữ tu ấy: “Bây giờ tự tôi đã biết thu dọn phòng tôi rồi. Nhưng làm ơn nói với nữ tu đầu tiên đã đến thăm tôi rằng: ánh sáng mà bà thắp lên trong cuộc đời tôi vẫn còn cháy sáng”.

Lúc đầu ông đã không thích ánh sáng vì cảm thấy bị đe doạ. Ánh sáng làm ông khó chịu. Tại sao? Bởi vì nó làm lộ rõ cảnh khốn cùng mà ông đang sống. Trước hết là sự khốn khổ thể lý, sau là sự khốn khổ tinh thần. Nhưng dần dần, ông đã xem ánh sáng như một người bạn, nó an ủi ông và mang niềm hy vọng cho đời sống tăm tối của ông. Vì thế lần hồi ông thay đổi cuộc sống mình. Ánh sáng đã cứu ông. Dĩ nhiên không phải ngọn đèn đã làm điều này, nhưng chính là lòng nhân ái tử tế mà nó tượng trưng, và trước tiên là nơi mẹ Têrêsa rồi đến các nữ tu của mẹ.

Để biết đúng giá trị của ánh sáng, người ta phải nhận ra được bóng tối nơi mình, và mong muốn thoát ra khỏi đó. Để được biến đổi, người ta phải nhận thức được tình trạng của mình là cần biến đổi và muốn biến đổi. Để được giải thoát, người ta cần nhận ra rằng mình đang bị nô lệ và muốn được thoát khỏi cảnh nô lệ ấy. Đây là lý do tại sao Chúa Giêsu bắt đầu sứ vụ rao giảng với sứ điệp: "Hãy hối cải, vì Nước Trời đã gần đến". Hối cải là nhận biết bóng tối nơi mình và mở lòng ra với ánh sáng. Để được cứu độ, chúng ta phải ra khỏi bóng tối mà đi vào ánh sáng.

Có thể mỗi người chúng ta nhiều khi bước đi trong tối tăm trên hành trình của cuộc đời này:
+ Tối tăm về sự thật: khi chúng ta sống trong sự giả dối, thiếu trung thực, bóp méo sự thật trong cuộc sống.
+ Tối tăm về tương quan: khi chúng ta không muốn thấu hiểu, chưa biết lắng nghe những người chúng ta gặp gỡ.
+ Tối tăm về tình yêu: khi chúng ta không biết đón nhận, trao ban và chia sẻ tình yêu của mình với tha nhân.

Vì thế chúng ta cần có ánh sáng của Chúa Giêsu là thứ ánh sáng không phải để thiêu rụi, để xét xử, nhưng để cứu độ, để nâng dậy, để sưởi ấm, để chỉ cho chúng ta cách sống, để soi lối cho chúng ta trên con đường tiến về Nước Trời.

Rồi đến lượt mình, mỗi người chúng ta có thể là những ngọn đèn sáng trong một thế giới còn nhiều tăm tối về sự thật, tăm tối về tương quan và tăm tối về tình yêu.

Sống trong ánh sáng đã là một niềm vui lớn, và trở nên ngọn đèn sáng soi cho người khác lại là một niềm vui lớn hơn. Xin cầu chúc và cầu nguyện cho mỗi người trong chúng ta luôn được ánh sáng của Chúa Giêsu chiếu soi và bản thân chúng ta cũng trở thành một ngọn nến sáng soi tỏ cuộc đời hôm nay. Amen.