8.8.11

CHÚA NHẬT 18 TN - A


1. Trong bài TM, các môn đệ đứng trước một vấn đề xã hội nan giải: vì theo CG và nghe Người giảng mà 5000 người đàn ông, không kể đàn bà con nít đang đói. Đây là một nhu cầu có thực, cần giải quyết nhưng lại quá sức tưởng tượng của các môn đệ. Vậy mà CG lại ra lệnh cho các ông: “Chính các con hãy cho họ ăn!”. Hình ảnh này làm chúng ta liên tưởng đến hoàn cảnh của Giáo hội trong môi trường xã hội Việt Nam hôm nay: Giáo hội chỉ là thiểu số bé nhỏ, chỉ chưa tới 10% trên tổng số dân Việt, và chỉ chưa tới 4% trong số dân chúng tại địa bàn của Giáo phận Cần Thơ chúng ta. Cũng như các môn đệ ngày xưa, người Kitô hữu hôm nay đang đứng trước vấn nạn là: niềm tin của chúng ta có mang lại điều gì tốt đẹp cuộc đời này và niềm tin đó có giúp cho xã hội được tốt đẹp hơn hay không? Câu trả lời thật là rõ ràng và dứt khoát: niềm tin Kitô giáo không phải là 1 mớ lý thuyết suông, cũng không là điều gì đó trên mây trên gió, trái lại, niềm tin Kitô giáo phải đụng chạm đến chính cuộc sống này, phải là giải pháp tối ưu để giải quyết những vấn đề của con người và xã hội trong mọi thời đại.


2. Một cách rất cụ thể, những vấn đề của xã hội Việt Nam chúng ta đang sống xem chừng như rất trầm trọng, rất cấp bách thậm chí là rất nguy hiểm! Trong thư hậu Đại Hội Dân Chúa năm 2010 của HĐGMVN gởi toàn thể dân Chúa đã đưa ra những nhận định này là ngoài những lợi ích đo việc toàn cầu hoá, sự tăng trưởng kinh tế… mang lại, thì xã hội Việt Nam đang gặp phải rất nhiều thách đố, hay đúng hơn là những vấn nạn như tình trạng lạm phát, tham nhũng, hối lộ… mang tính cơ chế; việc quản lý lỏng lẻo và thiếu trách nhiệm đối với tài nguyên quốc gia, tình trạng ô nhiễm môi trường, hố phân cách giàu nghèo càng thêm sâu rộng, giao thông và y tế yếu kém, tệ nạn xã hội gia tăng, tình trạng độc quyền dẫn đến sự bất công trong xã hội, chủ trương giáo dục duy vật dẫn đến sự hẹp hòi trong nhân cách, căn bệnh thành tích và gian dối trong thi cử…


3. Đứng trước những vấn đề nan giải trong xã hội hôm nay, có khi chúng ta cũng có chung tâm trạng của các môn đệ ngày xưa: cảm thấy mình “bó tay”, thấy ngoài tầm kiểm soát của mình, thấy mình không có khả năng, thấy mình bất lực!
- Cũng giống như các môn đệ, lý do khách quan của sự kiện là trời thì tối, làng mạc thì xa… Trời tối rồi, bóng đêm sự dữ và sự ác dường như đang tràn ngập, ngoài sức tưởng tượng của ta. Làng mạc lai xa xôi, quê hương của chân lý, của công bằng, của bình an, của hạnh phúc dường như xa vời vợi… đến nỗi tưởng chừng như ảo tưởng!
- Cũng giống như các môn đệ, lý do chủ quan là chúng ta không có khả năng, chỉ có 5 chiếc bánh và 2 con cá nhỏ. Sức con người có hạn khi đứng trước trùng trùng bất công, gian tà, o ép, hạn chế đủ đường… hay nhẹ nhàng hơn như Đức Hồng Y GB. PMM chia sẻ: “Tự do mà chúng tôi cần thì như cái mâm, còn tự do chúng tôi có thì chỉ bằng cái dĩa!”.


4. Chúa Giêsu mời gọi chúng ta, những người tin Chúa, những người môn đệ của Chúa biết vượt qua nghi ngại, vượt qua sợ hãi, vượt qua xao xuyến của tình trạng “bó tay” này, nhờ một xác tín sâu đậm rằng có Chúa ở với mình. Dù là chúng ta chỉ có 5 chiếc bánh và 2 con cá thật là nhỏ nhoi, nhưng chúng ta cũng như các môn đệ quên 1 điều quan trọng là “có Chúa ở cùng”. Mà có Chúa là có tất cả!!!
- Trường hợp của Môisen, người chăn chiên trong sa mạc Madian, Chúa sai ông đi làm 1 điều không tưởng là giải phóng dân Do thái khỏi ách nô lệ Ai cập, với chỉ một lời hứa: “Ta ở cùng ngươi”.
- Trường hợp của Đức Maria, một thiếu nữ tại làng quê Nagiarét, Chúa mời gọi cộng tác vào Mầu Nhiệm Nhập thể của Con Người, một điều quá sức tưởng tượng của con người, cũng với chỉ một lời hứa: “Thiên Chúa ở cùng bà”.
- Trường hợp của thánh Phaolô, sau một đời bôn ba rao giảng Tin Mừng, sau khi ý thức về sức mình và sức Chúa, đã chia sẻ một cảm nghiệm sâu sắc rằng: “Tôi có thể làm được mọi sự trong Đấng ban sức mạnh cho tôi”.


5. Vậy thì, thưa quý ÔBACE rất quý mến,


- Khi chúng ta cảm thấy mình cũng như Giáo hội “bó tay” trước sự dữ, sự ác đang ngập tràn, trước những vấn đề xã hội tưởng chừng như vô phương giải quyết, chúng ta hãy xác tín rằng “Chúa ở với ta”.
- Khi chúng ta cảm thấy mình cũng như Giáo hội chỉ là phần nhỏ bé không có tiếng nói và khả năng của chúng ta thật là hạn hẹp, thì chúng ta cũng đừng ngần ngại trao vào tay Chúa cái nhỏ bé, cái hạn hẹp của chúng ta.
Xác tin Chúa luôn ở cùng ta. Đừng giữ lại, đừng thủ thân. Hãy đặt cuộc đời mình trong bàn tay yêu thương của Chúa. Hãy trao cho Chúa trọn vẹn niềm tin, tâm tư, trái tim và trọn cả cuộc sống chúng ta, như lời bài thánh ca mà tôi xin mời tất cả cộng đoàn cùng hát lên để cầu nguyện với Chúa thay cho Lời nguyện giáo dân của Chúa Nhật 18 thường niên hôm nay:
Này đây Chúa ơi con hiến dâng cho Ngài, niềm tin tâm tư cùng trái tim nồng cháy. Từ đây hăng say theo bước chân của Ngài, trung kiên làm chứng cho Nước Trời, thắp lên hạnh phúc cho muôn người.
a. Ôi đau thương những tâm hồn ngày đêm trông mong tìm nhan Chúa. Ðang bơ vơ kiếp đơn nghèo, cuộc sống quá đắng cay lầm than. Cuộc đời đầy những thở than, tiếng khóc chất chứa trong muôn vàn. Xin cho con đến ủi an, đỡ nâng mong quên đi cơ hàn.
b. Trong tâm tư biết bao người ngày đêm cô đơn buồn không nói, nhưng ai đâu đến với họ để hát tiếng hát của niềm vui. Vì nhiều người vẫn nghèo đói, thế giới thiếu vắng bao nụ cười. Xin cho nhau những tình thương sớm mai cơn mê đã tan rồi.