9.8.11

CHÚA NHẬT 19 TN



1. Trong Kinh Thánh, biển là hiện thân của sức mạnh thù địch với con người, và bão tố không chỉ được xem như một hiện tượng tự nhiên mà là biểu tượng của sự dữ. Còn Thiên Chúa được giới thiệu là Đấng “thống trị biển cả”, chế ngự sự dữ, mà biến cố Chúa Giêsu “đi trên mặt biển” được thánh Matthêu tường thuật hôm nay là một minh chứng.


2. Từ nhận định này, chúng ta có thể hiểu được lý do tại sao Chúa Giêsu lại bắt buộc các môn đệ nhanh chóng xuống thuyền vượt biển sang bờ bên kia, cho dù là màn đêm đã buông xuống, cho dù thấy trước những nguy hiểm rình chờ.
- Chắc hẳn là Chúa Giêsu không muốn các đồ đệ của mình “ngủ say trong chiến thắng” sau phép lạ vĩ đại hoá bánh ra nhiều. Có lẽ sau phép lạ hóa bánh ra nhiều, tâm lý chung của các môn đệ là muốn được nghỉ ngơi thư giãn để nhấm nháp vị ngọt ngào của sự kiện vô tiền khoáng hậu khi phép lạ xảy ra ngay trên đôi tay của mình. Và lẽ dĩ nhiên là các ông muốn được nghe những lời khen tặng, những lời tâng bốc đến tận mây xanh của đám đông dân chúng đang cuồng nhiệt.
- Rồi hẳn nhiên Chúa Giêsu cũng không muốn các môn đệ bị sa vào cơn cám dỗ được vinh hoa lợi lộc khi đám đông dân chúng muốn tôn Người lên làm vua! Trong suy nghĩ của dân chúng, việc tôn ông Giêsu này lên làm vua thật là hợp lý, trước hết là vì cứ mỗi ngày ông Giêsu làm 1 phép lạ thôi thì… “quá đã” rồi! Ông giải quyết cho cả 10 ngàn người ăn… một cái vèo… thì chuyện đánh đuổi quân La mã đô hộ… dễ như trở bàn tay! Và lúc ấy, các môn đệ sẽ lên hàng… khanh tướng!
- Và hơn thế nữa, Chúa Giêsu còn muốn các ông dám chấp nhận đương đầu với sự dữ, với niềm tin nguyên tuyền vào Đấng Cứu Thế. Hình ảnh con thuyền vượt biển cả, đương đầu với sóng dữ trong đêm tối gợi trong cho chúng ta về những gian nan thử thách trong cuộc chiến chống lại ma quỷ và thế lực sự dữ mà Chúa đã khai mở và mời gọi các môn đệ bước theo. Người yêu cầu họ phải dám dấn thân, dám lên đường, dám sẵn sàng đối diện, chiến đấu và chiến thắng sự dữ như là mục tiêu quan trọng trong sứ vụ của mình.


3. Bài Tin Mừng hôm nay gợi lên cho chúng ta vài suy nghĩ về lòng tin và sự dấn thân với lòng tin trong những hoàn cảnh khó khăn, thử thách. Lòng tin của chúng ta là gì, nếu không phải là tin vào Thiên Chúa toàn năng và ơn cứu độ của Ngài. Tin là phải như Phêrô: dám nhảy vào khoảng không, dám bước ngay xuống nước để đến với Chúa. Tin là một sự liều lĩnh, là một duộc phiêu lưu, nhưng không phải là sự liều lĩnh và phiêu lưu trong tuyệt vọng, mà tràn đầy hy vọng, vì tin tưởng chắc chắn Chúa luôn ở bên cạnh và luôn đỡ nâng mình.


4. Tuy nhiên, chúng ta cũng nhìn thấy cuộc đời mình trong hình ảnh của Phêrô: khi ông tin tưởng và chỉ nghĩ đến Chúa, chỉ dựa vào sức mạnh của Chúa, thì ông có thể đi trên mặt nước. Nhưng khi ông nghi ngờ, chỉ nghĩ đến mình, thì ông bị chìm xuống. Và khi ông hướng về Chúa mà kêu cứu: “Lạy Chúa, xin cứu con!” thì Chúa liền giơ tay để đỡ nâng ông. Tự sức mình, chúng ta cảm thấy yếu đuối, bất lực trước những hoàn cảnh khó khăn, thử thách, trước sự dữ lan tràn trong cuộc đời này. Nhưng nếu chúng ta nghĩ đến Chúa, cậy dựa vào sức mạnh toàn năng của Người và kêu cầu Người, thì chắc chắn Người sẽ nâng chúng ta lên.


5. Thực tế của đời sống Giáo hội cũng như là cuộc đời của mỗi người trong chúng ta hôm nay cũng giống như cảnh chiếc thuyền đang lênh đênh trên biển cả và tựa như hình ảnh của Phêrô đang đi trên mặt nước đầy bão giông. Đứng trước bối cảnh đó, chúng ta hãy hướng về Chúa Giêsu, hãy bám chặt vào Người, hãy tin tưởng tuyệt đối vào Người, hãy kêu cứu Người trợ giúp chúng ta. Niềm tin vào Chúa Giêsu phải là động lực thúc đẩy chúng ta bước vào trong cuộc trần này, với chọn lựa đứng về phía chính nghĩa, đứng về phía công lý của Chúa để chống lại cái xấu, các ác đang xảy ra trong chính tâm hồn mình và ngay trong xã hội hôm nay dưới vô vàn hình thức.


6. Có lẽ chúng ta cũng như Phêrô, hăng hái lắm, nhiệt thành lắm khi sẵn sàng bước ra khỏi thuyền để đi trên mặt nước cho “hoành tráng”, bước ra khỏi cuộc đời mình để sống yêu thương, sống cho những giá trị cao đẹp, sống cho công lý và hoà bình… nhưng cũng như Phêrô, lắm khi chúng ta mới thấy cơn sóng chập chờn là đã phát run lên rồi, mới thấy đe doạ đây đó là ta đã rụt cổ lại rồi, mới thấy khó khăn chút ít là ta đã thấy chán nản rồi… Như vậy, vấn đề là chúng ta đang thiếu niềm tin thôi!!! Vâng, hãy tin tưởng tuyệt đối rằng Chúa đang ở cùng ta. Và với Chúa ta hành động, trong Chúa ta dấn thân, cùng Chúa ta lên đường… xây dựng Nước Trời mai sau ngay trong cuộc đời hôm nay. Amen.