28.4.12

Bài Giảng CN III PS - Năm B

Chứng Nhân Phục Sinh
 
1. Cha ơi… chỉ cho con coi… con ma nó thế nào… mà sao sáng nay gia đình con đi vắng mà con hổng sao ngủ được, thức luôn từ 2giờ đến sáng! Thế đấy, thưa quý ÔBACE, dù không thấy ma thế nào, nhưng nhiều người, không chỉ là các em nhỏ, mà cả người lớn nữa, cũng sợ “ma”. Sự kiện con người “sợ ma” đâu phải thời nay, mà thời nào cũng có, mà hình như thời các tông đồ, các ngài “sợ ma” nhiều hơn thì phải! Ở trong Tin Mừng, chúng ta thấy các tông đồ thấy Chúa đi trên mặt biển cũng hoảng hốt la lên “ma kìa!”, thấy Chúa Phục Sinh hiện đến cũng tưởng thấy ma!
2. Và thật tội nghiệp cho Chúa Phục Sinh, phải dùng nhiều cách để làm cho các ông tin: “Nhìn chân tay Thầy coi, chính Thầy đây mà! Cứ rờ xem, ma đâu có xương có thịt như anh em thấy Thầy có đây?”. Đồng thời Chúa Phục Sinh chỉ cho các tông đồ thấy đâu là lý do khiến họ không nhận ra Người: đó là sự hoảng hốt và ngờ vực! Hay nói cách khác, lý do khiến các tông đồ không nhận ra Chúa, cứ tưởng Người là “ma”, là vì các ông kém lòng tin. Các ông không tin Chúa đã phục sinh. Các ông không hiểu về thân xác sau khi sống lại của Chúa ra sao. Và có thể nói được rằng các tông đồ đã thiếu niềm tin vào tín điều mà chúng ta tuyên xưng: “xác loài người sống lại”.
3. Muốn vượt thắng khỏi nỗi sợ “ma”, nghĩa là muốn có được niềm tin thực sự mạnh mẽ nơi Chúa Phục Sinh, trước hết chúng ta cần mở lòng ra để đón nhận sự bình an của Người. Bình an không phải là bình lặng, cũng chẳng phải là yên ổn… mà là sự can trường của Chúa Phục Sinh ban tặng giúp cho ta can đảm đối diện với những khó khăn trong cuộc đời…
4. Kế đến, chúng ta cần mở trí để am hiểu Lời Chúa, vì Lời Người là ngọn đèn soi bước, là ánh sáng chỉ đường cho ta. Có 1 cậu bé rất sợ bóng tối, vì luôn ám ảnh bóng tối có ma. Một ngày nó, cha cậu sai cậu ra chuồng vịt để cho đàn vịt ăn đêm, cậu ta hoảng sợ. Cha cậu đưa cho 1 cây đèn, và nói: “Con cầm cây đèn này, rồi nói cho cha biết là con thấy tới đâu?” Cậu trả lời: “Con thấy tới sân”… và cứ thế, ngọn đèn soi lối cho cậu thực thi mệnh lệnh của cha.
5. Chỉ có như thế, chúng ta mới thực sự trở thành nhân chứng cho Chúa Phục Sinh trong cuộc sống hằng ngày. Một cuộc sống mang lại hoà bình cho tha nhân, một cuộc sống am hiểu và sống Lời Chúa, một cuộc sống vui tươi và một cuộc sống tràn ngập yêu thương… chính là những lời minh chứng hùng hồn nhất cho sự kiện Chúa Phục Sinh đang hiện diện trong cuộc đời hôm nay.