28.8.11

CHÚA NHẬT XXII THƯỜNG NIÊN



1. Cầm trên tay tờ báo Tuổi Trẻ với 20 trang thông tin thì tôi cũng thấy có 20 trang quảng cáo, mà toàn là những quảng cáo với những mời mọc và hứa hẹn thật hấp dẫn. Rồi đi một vòng thành phố Cần Thơ này, tôi cũng thấy đập vào mắt mình những bảng quảng cáo thật ấn tượng. Mở Tivi lên, tôi lại bị choáng ngợp bởi những mẩu quảng cáo rất lôi cuốn. Những quảng cáo trên báo chí, trên truyền hình… luôn mời mọc chúng ta tìm về những cái được nhanh chóng, những điều thoả mãn, những điều sung sướng, hưởng thụ dễ dàng…


2. Trước những sự kiện này và suy niệm với Bài Tin Mừng chúng ta vừa nghe, tôi tưởng tượng rằng nếu bây giờ Chúa Giêsu xuất hiện trên báo chí, trên truyền hình, trên internet… và “quảng cáo” rằng: “Nếu ai muốn theo Thầy, thì hãy từ bỏ mình đi, và vác thập giá mình mà theo Thầy”, thì có lẽ chẳng ai thèm nhìn, chẳng ai thèm chú ý, chẳng ai thèm quan tâm!!! Mà đâu có phải ngày hôm nay, ngay cả thời Chúa Giêsu, những người theo Chúa cũng mang trong tim mình quan niệm rất thực dụng: thích những phép lạ, thích được ăn no nê, thích được địa vị, thích được những lợi lộc vật chất… Vậy mà Chúa đã “quảng cáo” như thế, và chắc chắn hôm nay Chúa cũng mời gọi chúng ta cách thẳng thắn và chân thành như vậy: Hãy từ bỏ mình, hãy vác thập giá mình hằng ngày, và hãy theo Thầy!


3. Trước hết, Chúa Giêsu đòi hỏi ta phải “từ bỏ mình”. Chúng ta thường dễ dàng từ bỏ cái mình có, chẳng hạn như tiền bạc, vật chất… nhưng thật khó khi chúng ta phải bỏ cái mình là. Khi bỏ cái mình có, thì ta sẽ mất nó hôm nay, nhưng vẫn có thể có lại được nó ngày mai. Nhưng khi bỏ cái mình là, nghĩa là chúng ta phải thay đổi quan điểm sống, thay đổi tầm nhìn về cuộc đời mình. Từ bỏ cái là của mình nghĩa là không lấy mình làm trung tâm mà lấy chính Chúa làm trung tâm của đời mình. Từ bỏ cái là của mình nghĩa là quy về Chúa chứ không quy về mình. Và như vậy, từ bỏ cái là mới là từ bỏ chính mình, từ bỏ mọi sự!


4. Kế đến, Chúa Giêsu mời gọi ta hãy “vác thập giá mình hằng ngày”. Có nhiều người ngày nay coi thập giá đơn thuần chỉ như món đồ trang sức mà thôi. Có nhiều Kitô hữu cũng tôn thờ Thánh Giá… nhưng chẳng mấy ai muốn vác thập giá cả! Vì họ cho rằng nó quá nặng nề. Thật vậy, vác thập giá mình mỗi ngày nghĩa là đón nhận trong tình yêu và lòng kiên trì tất cả những gì đến với mình hôm nay, nhất là những điều mình không ưa, những điều mình không thích, những chuyện đòi mình phải chấp nhận hy sinh. Vác thập giá mỗi ngày ví tựa như người vác một bó củi thật lớn. Chúa biết chúng ta không vác được cùng 1 lúc nên đã chia nhỏ cho từng ngày: “ngày nào có sự khốn khổ của ngày ấy” (Mt 6,34).


5. Sau cùng, Chúa Giêsu kêu gọi người môn đệ hãy “theo Thầy”. Chúa Giêsu không bắt ta vác thập giá một mình. Chính Ngài đã vác Thập giá đi trước. Người đi trước để dẫn đường cho chúng ta. Không những thế, Người còn thêm sức cho ta để ta có thể vác thập giá đi theo Người đến cùng. Trong thực tế của cuộc sống, đôi lúc chúng ta cũng như Phêrô, muốn Chúa đi theo mình, chứ không muốn mình bước theo Chúa; muốn Chúa phải thoả mãn những toan tính, những mong ước của mình, hơn là phải uốn lòng mình theo Thánh Ý Người. Như vậy, theo Thầy là đi vào con đường Thầy đã đi: “Con Người đến không phải để được người ta phục vụ, nhưng là để phục vụ và hiến mạng sống làm giá cứu chuộc cho nhiều người” (Mc 10,45).


6. Nhiều người trong chúng ta sẽ cho rằng rất khó thực hiện Lời Chúa mời gọi hôm nay, nhất là trong một thế giới luôn đầy dẫy những lời mời mọc và những hứa hẹn có được mọi thứ cách nhanh chóng và dễ dàng. Phải, lời mời gọi của Chúa luôn là một thách đố, nhưng không phải là không thể thực hiện. Thánh Phaolô đã từng nói: “Tôi có thể làm được mọi sự trong Đấng ban sức mạnh cho tôi” (Pl 4,13). Vâng, trong Chúa, chúng ta có thể và có khả năng từ bỏ chính mình, vác thập giá mình hàng ngày mà theo Người. Nhưng trước hết, chúng ta cần ý thức mãnh liệt về lý do mà từ đó, chúng ta dám sẵn sàng từ bỏ chính mình, cả cái có lẫn cái là, dám sẵn sàng kề vai vác thập giá mình mỗi ngày và dám can đảm dấn bước theo Chúa. Lý do đó chính là để chúng ta có được Chúa Giêsu, mà có Chúa Giêsu là chúng ta có tất cả, như xác tín của ĐTC Gioan Phaolô II: “Đừng sợ! Hãy mở rộng cánh cửa cho Chúa Kitô!” và ĐTC Benedicto XVI khai triển cách rõ ràng hơn: “Các con đừng sợ Chúa Kitô! Người sẽ không lấy mất đi điều gì, mà trái lại, Người sẽ cho các con tất cả. Khi các con tự hiến dâng chính mình cho Người, thì các con sẽ nhận lại được gấp trăm. Phải, đúng thế, hãy mở rộng cánh cửa tâm hồn cho Chúa Kitô, và các con sẽ tìm được sự sống thật!” Amen.