CHÚA NHẬT
II MÙA VỌNG
1. Phụng vụ Lời Chúa hôm nay nói đến việc dọn đường… làm tôi nhớ đến đoạn kết của bộ phim khá nổi tiếng mang tên “Sám hối” do Liên Xô (cũ) thực hiện, trong đó một bà lão hỏi những người đang làm một con đường mới: “Con đường này có dẫn đến nhà thờ không?” Những người làm đường trả lời: “Không!”. Bà lão nói ngay: “Làm đường mà không dẫn đến nhà thờ thì làm đường để làm gì”.
2. Ai trong chúng ta cũng đều nhận thấy rằng ngày nay người ta rất chú trọng đến việc làm đường, và làm những con đường hiện đại: đường bộ, đường cao tốc, đường sắt, đường thuỷ, đường không… và cả đường điện thoại, đường internet… mà người ta gọi là “xa lộ thông tin” nữa! Những con đường đó giúp cho con người xích lại gần nhau hơn, giúp rút ngắn khoảng cách giữa người với người trong sự hiểu biết, cảm thông và liên đới. Nhưng cũng có một thực tế là có nhiều người đã lợi dụng “xa lộ thông tin” để làm cho những điều xấu lan truyền nhanh hơn, chẳng hạn người ta đưa lên internet những games kích động bạo lực, những quảng cáo mại dâm, những lời tuyên truyền hận thù ghen ghét… Rồi những con đường cao tốc, những con đường hiện đại… thay vì giúp cho con người đến với nhau, thì lại là phương tiện để người ta vận chuyển ma tuý, vũ khí… nhằm tiêu diệt nhau một cách nhanh chóng hơn.
3. Thế nên, vấn đề chính yếu không phải là “làm bao nhiêu con đường”, mà là làm sao để mọi nẻo đường đều dẫn chúng ta đến gần nhau, và nhất là để cùng nhau đến gần Chúa! Nói theo ngôn ngữ của Phụng Vụ Lời Chúa hôm nay là phải “sửa đường Chúa cho ngay thẳng”. Chính vì thế, con đường quan trọng nhất không phải là đường bộ, đường thuỷ hay đường không… mà là con đường nội tâm. Sửa con đường nội tâm là thay đổi cõi lòng, là thay đổi đời sống để xứng đáng đón tiếp Chúa Cứu Thế. Dọn đường là sám hối. Sửa đường là đổi mới: trong tư tưởng, trong chọn lựa, trong lời nói và trong hành động. Sự đổi mới này không chỉ diễn ra một lần là đủ, mà là một đổi mới liên tục, đổi mới mỗi ngày. Nhưng khổ nỗi là con đường khó làm mới, con đường khó sửa, con đường khó dọn nhất… lại là con đường dẫn vào căn nhà tâm hồn của mình. Bởi vì khi mở con đường này, ta phải chấp nhận bạt đi những núi đồi kiêu căng bằng sự khiêm hạ, lấp đầy hố sâu ích kỷ bằng lòng quảng đại vị tha, uốn lối cong queo giả dối bằng sự trung thực công minh, san phẳng ghồ ghề tật xấu bằng những nhân đức Kitô giáo. Chỉ khi đó, con đường cao tốc - con đường hai chiều mới được hình thành trong cuộc đời ta: để Chúa đến với ta và để ta dễ dàng đến với Chúa và với tha nhân.
4. Vâng,
- Giữa một xã hội ồn ào nhưng trống rỗng, hãy mở cho mình và cho gia đình một con đường của thinh lặng và cầu nguyện để lắng nghe Lời Chúa.
- Giữa một xã hội dư thừa vật chất nhưng lại thiếu thốn những giá trị tinh thần, hãy mở một con đường đến với bàn tiệc thiêng liêng là các Bí tích, nhất là Bí tích Thánh Thể.
- Giữa một xã hội đang ngụp lặn trong ích kỷ và hưởng thụ, hãy mở một con đường quảng đại yêu thương và liên đới sẻ chia.
Và chỉ có như thế, chúng ta mới có thể góp phần nhằm mở ra những nẻo đường mới “để Chúa đến trong cuộc đời, để Chúa đến mang ơn trời, nguồn hạnh phúc cho con người, mùa cứu rỗi cho mọi nơi”. Amen.