Ngày
nay ở tại Giêrusalem không còn Đền Thờ của người Do Thái nữa, vì người
Hồi Giáo đã xây một đền thờ Hồi Giáo ngay trên nền Đền Thờ Giêrusalem
cũ, và người Do Thái chỉ còn sở hữu một bức tường cổ, gọi là Bức Tường
than khóc… với một sân rộng để đến cầu nguyện. Nhưng Đền thờ Giêrusalem
thời Chúa Giêsu thì rất nguy nga vĩ đại, chia ra từng khu vực cho từng
loại người: ngoài cùng là khu vực dành cho người ngoại giáo đến tham
quan đền thờ, rồi đến khu vực dành cho phụ nữ, rồi đến khu vực dành cho
nam giới, kê tiếp là khu vực thiêu sinh các của lễ, rồi đến khu vực dành
cho tư tế, rồi mới đến bàn thờ dâng hương, và cuối cùng mới là nơi cực
thánh, đặt hòm bia 10 giao ước - tượng trưng sự hiện diện của Thiên Chúa
giữa dân Người.
Một
dữ kiện lịch sử khác là khi lên đền thờ Giêrusalem, người Do Thái từ
khắp nơi đều đem theo lễ vật để dâng cho Thiên Chúa, là bò, chiên cừu,
bồ câu… nhưng mà nhiều người ở xa mà dắt theo bò lừa thì cực khổ quá… có
lẽ vì thế mà nảy sinh có dịch vụ bán những con vật để sử dụng vào việc
hiến tế. Rồi có một điểm rất đặc biệt nữa là vì người Do Thái thời đó
đang bị đế quốc La Mã đô hộ, nên trong xã hội dân sự thì xài tiền của đế
quốc, nhưng trong đền thờ thì tuyệt đối không sử dụng đồng tiền của đế
quốc, vì đó là đồng tiền ngoại giáo… vì vậy mới có chuyện đổi tiền.
Bài
Tin Mừng mà chúng ta vừa nghe thuật lại việc Chúa Giêsu dùng roi để
đuổi những người buôn bán bồ câu, chiên bò, Người còn lật nhào bàn ghế
của những người đổi tiền, dù rằng những chuyện buôn bán này chỉ diễn ra
khu vực dành cho dân ngoại, nhằm phục vụ cho nhu cầu tế tự của những
người đi hành hương vào dịp lễ Vượt qua. Câu chuyện này được gọi là Chúa
Giêsu thanh tẩy đền thờ Giêrusalem, lý do là vì đền thờ Giêrusalem đã
bị ô nhiễm.
Nhưng
vấn đề ở chỗ không phải là Chúa Giêsu thấy đền thờ bị ô nhiễm do rác
thải hay do ồn ào… mà vấn đề là ở chỗ Chúa Giêsu muốn loại trừ ô nhiễm
nơi tâm hồn của con người, thứ ô nhiễm đã làm cho dân Do Thái quên đi
Giao Ước mà Thiên Chúa đã ký kết với dân Người, hay nói cách khác, Chúa
Giêsu muốn thanh tẩy tâm hồn của những người Do Thái vì họ đã không thực
hành Lời Chúa phán: “Ngươi không được thờ thần nào khác trước mặt Ta.
Ngươi đừng lấy danh Chúa, Thiên Chúa ngươi, mà lường gạt” (BĐI).
Theo
Đức Giêsu, ngẫu tượng nguy hiểm nhất là tiền bạc, tức là thần “Mammon”.
Đã có lần Người lên tiếng cảnh báo: “Các con không thể làm tôi Thiên
Chúa lẫn tiền của”. Những tư tế và những người lái buôn đưa súc vật vào
trong khu vực Đền thờ không do lòng yêu mến Thiên Chúa, nhưng vì lợi
nhuận, và như thế họ đã coi trọng tiền bạc hơn Chúa, dùng Đền thờ làm
phương tiện phục vụ túi tham vô đáy của họ.
Thật
vậy, khi những người Do Thái, nhất là giới lãnh đạo của đền thờ
Giêrusalem tổ chức buôn bán, đổi tiền… nghĩa là họ coi tiền bạc của cải
vật chất là chủ của đời mình, và mượn danh Thiên Chúa để trục lợi. Họ đã
rơi vào thói tôn thờ ngẫu tượng: thờ tiền bạc, dùng Chúa và Đền thờ để
phục vụ tư lợi.
Trong
Mùa Chay, giáo hội mời gọi chúng ta trở về với lòng mình, để nhìn nhận
sự thật về bản thân mình: điều gì đang khống chế ta, điều gì đang đè
nặng trên cuộc đời ta, điều gì đang làm ô nhiễm tâm hồn ta… hay nói cách
khác… ta đang tôn thờ thứ ngẫu tượng nào: tiền bạc, của cải, danh vọng,
quyền lực hay khoái lạc?
“Hãy
đem tất cả những thứ này ra khỏi đây!”. Chúa Giêsu hôm nay cũng giận dữ
như thế khi thấy tâm hồn chúng ta là đền thờ Thiên Chúa Ba Ngôi bị ô
nhiễm, bị xuống cấp, bị xiêu vẹo… Mùa Chay là mùa tu sửa đền thờ là
chính tâm hồn mình… để thực sự xứng đáng là nhà cầu nguyện và là nơi
Thiên Chúa ở giữa con người. Amen.
|